Khi chúng ta giàu, thì cha mẹ ta đã già!
Khi chúng ta giàu, thì cha mẹ ta đã già!
Tôi vẫn nhớ những năm học đại học (2013–2014). Buổi chiều mùa hè năm đó, dưới cái nắng oi ả, tiếng ve kêu râm ran, tôi và mẹ ngồi trò chuyện. Mẹ kể với tôi về những tháng ngày bà đi Đài Loan làm việc, chỉ để có tiền cho tôi được học đại học. Hồi đó, nhà tôi nghèo lắm. Ước mơ cả tuổi trẻ của mẹ chỉ đơn giản là các con được học hành đàng hoàng, nuôi các con ăn học đến đại học, để tương lai sau này đỡ khổ hơn.
Trong lúc nói chuyện, bất giác mẹ bảo: “Ước mơ của mẹ là sau này được con dẫn đi chơi một lần.” Từ ngày ấy, câu nói ấy trở thành một dấu ấn trong tôi, và tôi xem đó là một mục tiêu đời mình.

Bây giờ, khi tôi 32 tuổi, đã có gia đình nhỏ. Dù điều kiện kinh tế chưa dư dả, nhưng tôi hạnh phúc vì có một người vợ giỏi giang và một đứa con hóm hỉnh. Gần 10 năm ra trường, xa mái nhà lớn, tôi vẫn miệt mài làm việc, tiết kiệm từng đồng.
Tôi nhớ cái ngày đầu đi làm ở Bizman, đứng trước lựa chọn bữa sáng: suất xôi 10 nghìn hay quay lại cổng Bách khoa mua nắm xôi 5 nghìn. Cuối cùng, tôi chọn nắm xôi 5 nghìn, hạt vừa cứng vừa khô. Cảm giác ấy tôi không bao giờ quên.
Rồi thời gian trôi nhanh, cuộc sống cũng dần tốt hơn. Giờ tôi không còn phải băn khoăn bữa sáng như thế nào nữa. Nhưng một ngày, tôi nghe một câu khiến mình giật mình: “Khi chúng ta giàu, thì cha mẹ chúng ta đã già.”
Tôi tự hỏi, đến khi nào mình mới đủ điều kiện để đưa bố mẹ đi du lịch? Và liệu rằng, ở tuổi 70–80, khi sức khỏe đã yếu, bố mẹ còn cảm nhận trọn vẹn niềm vui ấy hay không?

Tôi khao khát được đưa bố mẹ đi du lịch khi bố mẹ tôi vẫn còn trẻ, khi đôi chân vẫn khỏe để đi bộ hàng cây số mà không thấy mệt, khi đôi bàn tay vẫn có thể bế cháu hàng giờ mà không mỏi, khi làn da vẫn còn cảm nhận được cái mát của sóng biển, khi đôi mắt vẫn còn sáng rõ để nhìn thấy khoảnh khắc bên nhau. Những kỷ niệm ấy sẽ mãi ở lại trong tim, tràn ngập niềm hạnh phúc.

Hôm nay, khi có thể đưa bố mẹ đi chơi ở những nơi tốt đẹp, ăn những món ngon, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nhìn thấy ánh mắt và nụ cười mãn nguyện của bố mẹ, tôi nhận ra rằng mọi tháng ngày lao động cặm cụi đều thật sự ý nghĩa.
Ánh mắt ấy, nụ cười ấy sẽ luôn là động lực để tôi và gia đình nhỏ của mình tiếp tục phấn đấu, hướng tới những mục tiêu khác trong tương lai.
Trân trọng cuộc sống, gia đình, công việc hiện tại.
Xem thêm bài viết của Mr Toàn – Quảng cáo ngoài trời tại đây!
Người viết bài
Mr Toàn – Quảng cáo ngoài trời
